Headlines

NÉT ĐẸP PHỤ NỮ VIỆT NAM

“Trúc xinh trúc mọc bờ ao,
Em xinh em đứng nơi nào cũng xinh.
Trúc xinh trúc mọc đầu đình,
Em xinh em đứng một mình cũng xinh.”
(Khuyết danh)

TRÚC ngày đó quê mình nhiều lắm,
XINH là do đứng thẳng vươn cao.
TRÚC xinh trồng chỗ bờ ao,
MỌC lên xanh lá ngày nào quen em.
BỜ nước trong đứng xem cá lội,
AO thường khi buổi tối vắng người.


EM gặp anh, nở môi cười,
XINH sao xinh thế, ai thời không yêu.
EM chờ anh mỗi chiều lại đến,
ĐỨNG gần bên nói chuyện vẩn vơ.
CHỖ bờ ao đến bây giờ,
NÀO hay kỷ niệm bất ngờ vọng vang.
CŨNG bụi trúc em đang chụp ảnh,
XINH dịu hiền nết hạnh làm sao.

TRÚC XINH TRÚC MỌC BỜ AO,
EM XINH EM ĐỨNG CHỖ NÀO CŨNG XINH.


TRÚC dạy anh tính tình ngay thẳng,
XINH phải đâu vóc dáng bên ngoài.
TRÚC cho anh học lắm bài,
MỌC đâu cũng chẳng đổi thay tấm lòng.
ĐẦU không chịu cúi cong khuất phục,
ĐÌNH làng ta câu chúc còn ghi.


EM còn chăng tính tình khi,
XINH hai mươi tuổi dáng đi dịu dàng.
EM là gái quê làng, hãy nhớ,
ĐỨNG một mình hay ở đám đông.
MỘT khi là gái có chồng,
MÌNH luôn nhắc dặn giữ lòng chính chuyên.
CŨNG như anh khi nhìn ngoái lại,
XINH nào hơn con gái quê mình.


TRÚC XINH TRÚC MỌC ĐẦU ĐÌNH,
EM XINH EM ĐỨNG MỘT MÌNH CŨNG XINH.

Tony Nguyễn
Houston, Texas, Mar 08, 2023

Loading

Scroll To TOP