Nắng Đông Trên Ngọn Cỏ Sầu
NẮNG ĐÔNG TRÊN NGỌN CỎ SẦU
Anh đi tìm nắng mùa đông,
Lang thang trong chốn rừng thông sương mù.
Gục đầu giấc ngủ mộng du,
Nắng đông chưa đến chiều thu chưa tàn.
Thông khô vàng vọt thời gian,
Nắng ơi đừng tắt cho nàng còn đây.
Em về đùa với cỏ cây,
Đông xa tít tắp chân mây bạc mờ.
Mình anh vào chốn hoang sơ,
Để tìm chút nắng Đông mờ nơi xa…
Em đi còn lại trong ta,
Men cay trong mắt, khói pha trong hồn.
Nhớ em từng buổi hoàng hôn,
Yêu em từng phút canh buồn đêm sâu,
Nắng đông trên ngọn cỏ sầu,
Em về cho nắng nhuộm mầu yêu thương.
Lung linh nắng chốn vô thường,
Dáng gầy vàng vọt mùi hương thuở nào.
Em cười hoa nắng xôn xao,
Chân mềm ngọn cỏ ướt ao sương mù.
Nơi này anh kiếp lãng du,
Em phương trời ấy thiên thu đợi chờ…
Đạt Đỗ F29