MÙA XUÂN, NGHĨ VỀ DALAT
“Xuân đã về trên đồi núi Cao nguyên,
Vùng đất đỏ, một miền thơ tình ái.
Sương bung lụa, mây giăng thành từng dải,
Góp câu vần gom lại áng văn chương.”
(Huệ Quang)
XUÂN đã về trên vạn nẻo quê hương,
ĐÃ về khắp mọi phố phường, thôn xã.
VỀ với đảo xa, với làng bản lạ,
TRÊN cánh chim chao nghiêng ngả đưa tin.
ĐỒI thông xanh Dalat, phố cao nguyên,
NÚI sừng sững, ngọn Lâm Viên hai chóp.
CAO chọc trời, đêm oai hùng tiếng cọp,
NGUYÊN nơi đây, ta tập họp một lần.
VÙNG đất này, ngày xưa ấy, mùa xuân,
ĐẤT trơn trượt thách bước chân tuổi trẻ.
ĐỎ Alpha, giục lòng ta vui vẻ,
MỘT lần thôi, rồi sau sẽ không quên.
MIỀN đồng bằng, ta đến với cao nguyên,
THƠ mộng suối chảy gần bên dốc đá.
TÌNH yêu tổ quốc vô cùng cao cả,
ÁI ngại chông gai? Lòng há vầy sao?
SƯƠNG diụ dàng xua bớt nắng hanh hao,
BUNG kín khắp, không chỗ nào tránh thoát.
LỤA trắng tơ trời màn che Dalat,
MÂY trên cao trôi mờ nhạt ban chiều.
GIĂNG mắc xa xa bay lượn cánh diều,
THÀNH phố ngày xưa đáng yêu là vậy.
TỪNG sống nơi đây những năm tháng ấy,
DẢI đất thiêng ấp ủ mấy quân trường.
GÓP cống nhân tài bảo vệ quê hương;
CÂU Tự thắng luyện coi thường gian khổ.
VẦN thơ kiêu hùng thúc qua bão tố,
GOM những chàng trai ưu tú miền Nam.
LẠI mà xem tác phẩm chính ta làm
ÁNG thơ xuất từ tim gan giống Việt.
VĂN thơ chảy mạch tuôn tràn nhiệt huyết,
CHƯƠNG sử oai hùng đã viết vừa xong.
Tony Nguyễn
Houston, Texas, Feb 14, 2023