KHÁT MONG TÌNH YÊU (Rabindranath Tagore)
“Clouds heap upon clouds and it darkens.
Ah, love, why dost thou let me wait outside at the door all alone?
In the busy moments of the noontide work I am with the crowd, but on this dark lonely day, it is only for thee that I hope.
If thou showest me not thy face, if thou leavest me wholly aside, I know not how I am to pass these long, rainy hours.
I keep gazing on the far-away gloom of the sky, and my heart wanders wailing with the restless wind.”
― Rabindranath Tagore, Gitanjali
Mây lớp lớp bầu trời tối đen.
A, Tình Yêu, sao như thế được
Ngài để con chờ ngoài cửa trước?
Trong những lúc bận rộn giữa đời,
con cùng mọi người ở lễ hội,
nhưng vào ngày cô đơn tăm tối,
điều con hy vọng chỉ nơi Ngài.
Nếu Ngài không cho thấy dung nhan
Ngài bỏ sang một bên hoàn toàn,
con không biết thế nào qua được
những gió mưa dằng dặc phía trước.
Cứ nhìn trời u ám mây giăng,
và lòng con ôm mối băn khoăn
theo cơn gió không ngừng quay cuộn.
Tony Nguyễn dịch
Sugar Land, Texas, Feb 09, 2021