TẾT ĐẾN LÀ VUI
(*) CÂY MÙA XUÂN HẢI NGOẠI
(Xuân Giáp Thìn 2024)
Có tiếng phone reo giữa bóng chiều
Và rồi thêm những tiếng phone reo
Loan tin nhắc bạn mùa xuân đến
Tha thiết cùng nâng đỡ bạn nghèo
Hải Ngoại trường xưa chẳng nhạt phai
Khi xuân lại đến lại giang tay
Góp tình, góp nghĩa tình bằng hữu
Một chút ấm lòng phận lất lây
Có những phone reo báo bệnh buồn
Ngậm ngùi xót bạn cứ hoài vương
Phương trời xa giục cùng quyên góp
Mở rộng vòng tay gởi tấm lòng
Dẫu gánh đời đeo trĩu nhọc nhằn
Tha phương Hải Ngoại lắm gian truân
Niềm riêng góc khuất nào ai biết
Tình nghĩa trường xưa vẫn ngút ngàn
Mấy chục năm rồi dõi bước theo
Nhìn anh với bạn với phone reo
Em đây ngưỡng phục tình yêu ấy
Màu đỏ An- pha rực rỡ nhiều
Sẽ còn tiếp nữa tiếng phone reo
Hăm hở tình kia lại chống chèo
Gom góp lá lành đùm lá rách
Người ơi Võ Bị một tình yêu.
LÊ KIM NGA (27b)
(Viết tặng anh chị
Ngoc Trân & Kim Nga K27)
Bị vợ nhéo 🙂 lòng đang buồn,
Bỗng nghe có tiếng reo phôn, biết rồi.
Bạn bè ngoại quốc xa xôi
Gửi tiền đô để tặng tôi, không phải đâu à.
Tặng bạn bè ở nước nhà,
Chút tiền nhỏ để làm quà Tết vui.
Lê Kim Nga, bà xã tui,
Viết bài thơ nữa, chao ui… thiệt là. (*)
Tết nào cũng có món quà,
Bạn bè Võ Bị chúng ta tuyệt vời.
Năm nay vui nhất trên đời.
Nhất là bà xã, bả cười mỗi khi
Nhận tiền xong, chở bả đi,
Giao tiền cho bạn xong thì…cà phê.
Mấy ông Võ Bị ở quê,
Vui sao mắt lại đầm đề giọt châu.
Tâm hồn yếu đuối? Không đâu.
Khóc vì tình bạn đã lâu vẫn tình,
Vẫn luôn nhớ đến bạn mình.
Khóc xong, cười ré thình lình. Ủa! Điên?
Xin thưa, ai đã ngạc nhiên,
Mấy ông từng biết Lâm Viên ấy mà,
Đỉnh Trinh Nữ, đỉnh Bà Già,
Ngày xưa ta trẻ, và ta bây giờ
Tâm hồn vẫn cứ như xưa,
Đầu tóc bạc trắng vẫn chưa thấy già.
Giống Ngọc Trân với Kim Nga.
Tony Nguyễn
Houston, Texas, Feb 08, 2024