SỰ TÍCH TÌNH YÊU
Ngày xửa ngày xưa, có một hòn đảo nơi đó có tất cả mọi cảm xúc sinh sống: Hạnh Phúc, Nỗi Buồn, Tri Thức và những cái khác, bao gồm cả Tình Yêu. Một ngày kia, các cảm xúc được thông báo rằng hòn đảo này sẽ chìm, vì vậy tất cả đều đóng thuyền và rời đi, ngoại trừ Tình Yêu.
Tình Yêu là người duy nhất ở lại. Tình Yêu muốn chống chọi đến giờ phút cuối cùng khi hòn đảo sắp chìm, Tình Yêu mới quyết định nhờ giúp đỡ.
Sự Giầu Có đang đi qua Tình Yêu trên một chiếc thuyền rất lớn. Tình Yêu nói: “Giàu Có ơi, có thể đưa tôi đi cùng với không?” Sự Giàu Có trả lời: “Không, tôi không thể. Trong thuyền có rất nhiều vàng và bạc, ở đây không có chỗ cho anh đâu.”
Tình Yêu bèn quyết định nhờ Phù Hoa, người cũng đi qua trên một con thuyền rất đẹp: “Phù Hoa, hãy giúp tôi!”. “Tôi không thể giúp anh, Tình Yêu ạ. Anh quá ẩm và có thể sẽ làm ẩm thuyền của tôi,” Phù Hoa trả lời.
Nỗi Buồn đang ở gần đó, Tình Yêu hỏi: “Nỗi Buồn ơi, hãy cho mình đi với cậu,” “Ôi, Tình Yêu, mình buồn quá, mình chỉ muốn được ở một mình …”
Bỗng nhiên có một tiếng gọi: “Lại đây Tình Yêu. Ta sẽ đưa cháu đi,” đó là một người lớn tuổi. Quá vui mừng và sung sướng. Tình Yêu quên cả hỏi họ đang đi đâu. Khi đến một miền đất khô ráo, người lớn tuổi đó lại tiếp tục đi con đường của mình.
Tình Yêu hỏi Tri Thức, một người đứng tuổi khác:
Ai đã vừa giúp cháu vậy?
Đó là Thời Gian – Tri Thức trả lời
– Thời Gian ư? – Tình Yêu hỏi – Nhưng tại sao Thời Gian lại giúp cháu?
Tri Thức mỉm cười khôn ngoan và nói: “Bởi lẽ chỉ có Thời Gian mới hiểu được giá trị của Tình Yêu.”
…
“Chỉ có thời gian mới hiểu được giá trị của tình yêu.” Niềm vui và nỗi buồn, khổ đau và hạnh phúc, tất cả những điều khiến ta mỉm cười hay rơi lệ cũng đều sẽ trôi qua. Sự giàu sang, tiền tài danh vọng chẳng phải rồi sẽ không còn là điều quan trọng? Khi nhìn lại con đường ta đã đi qua, chỉ xin được hy vọng rằng, hãy còn có Tình Yêu.
Rất có thể một lúc nào đó ta hờn trách Tình Yêu sao sớm lấy đi của ta sự vô tư, không phải lúc nào Tình Yêu cũng là chốn thiên đường, thế nhưng trên tất cả được chờ đợi và được sống trong Tình Yêu bao giờ cũng là niềm may mắn của mỗi con người.
Hãy đợi, chỉ có thời gian mới hiểu được tình yêu.
Chuyện kể xưa, trên hòn đảo hoang,
nơi sống bên nhau vô vàn cảm xúc:
Tri Thức, Tình Yêu, Nỗi Buồn, Hạnh Phúc….
Bỗng một hôm, tin tức đảo sắp chìm,
ai nấy mau mau lo sắm tàu thuyền,
duy chỉ Tình Yêu nghĩ nên ở lại.
Nhưng đến phút cuối, Tình Yêu đành phải
xin các thuyền tàu qua lại giúp mình.
Tàu Giàu Có vừa nghe tiếng van xin
đã xua tay, “Tình Yêu ơi không thể!
Tàu của tôi chất bạc vàng vô kể,
không chỗ nào dư để chứa thêm.”
Thuyền Phù Hoa đang lấp lánh trong đêm,
thấy Tình Yêu vẫy nhờ mình cứu giúp,
đã thẳng thừng chối từ lập tức.
Rằng, “Tình Yêu, em đẹp quá đi thôi!
Nếu cho em vào choáng ngợp thuyền tôi.”
Thuyền Nỗi Buồn thẩn thờ trôi qua chỗ,
Tình Yêu mở lời cầu xin giúp đỡ,
“Nỗi Buồn ơi, xin chở tôi cùng!”
Nỗi Buồn rằng, “Chắc chắn là không!
Tôi đã quen sống trong đơn độc,
thấy Tình Yêu, tôi không chịu được.
Làm ơn tránh xa, hãy để tôi buồn!”
Ốc đảo lâm nguy, nước biển cao dần…
Bỗng có tìếng ai rất gần ơi ới,
“Tình Yêu ơi, hãy mau bước tới!
Ta đưa cháu đi suốt cõi trời xa,
không có điều gì hại được cháu ta.”
Tình Yêu nhẹ nhàng bước ra từng bước,
đưa mắt nhìn khuôn mặt quắc thước
một cụ già đẹp tựa bậc tiên ông.
Lên được thuyền, vui sướng trong lòng,
Tình Yêu quên hỏi nơi mong sẽ tới.
Khi thuyền cặp vào một vùng đất mới,
người lớn tuổi kia vội tiếp tục đi.
Tình Yêu hỏi Tri Thức biết những gì
về người vừa giúp mình thoát nạn.
Tri Thức, thanh niên thông minh, sáng láng
trả lời rằng, “Cụ ấy Thời Gian“
Tình Yêu thắc mắc, muốn biết rõ ràng,
“Tại sao chỉ Thời Gian chịu giúp?”
Câu hỏi dễ dàng với chàng Tri Thức,
anh đáp rằng, “Vâng, chỉ có Thời Gian
hiểu được Tình Yêu cách rõ ràng.”
“Chỉ có Thời Gian mới giúp hiểu được
giá trị của Tình Yêu trung thực.”
Không có gì tồn tại với Thời Gian,
kể cả Đau Thương, Vui Sướng muôn vàn…
Nỗi Buồn, Niềm Vui, Giàu Sang, Danh Vọng…
Tất cả cuối cùng thứ gì quan trọng?
Khi nhìn lại mình, một quãng đời qua,
Tình Yêu ơi, xin đừng bỏ rời ta!
Rất có thể, đôi khi ta có thể
hờn trách Tình Yêu câu nhè nhẹ,
Sao Tình Yêu lấy mất sự vô tư.
Ừm, Tình Yêu không đẹp cứ như Thơ
hay Thiên Đường giữa bất ngờ thế giới.
Thế nhưng, trên hết, được ngồi mong đợi
được sống trong cảm thức với Tình Yêu
bao giờ cũng là may mắn rất nhiều
cho mỗi chúng ta con người muốn sống.
Hãy chờ đợi, không nguôi niềm hy vọng,
chỉ thời gian mới hiểu được tình yêu.
Tony Nguyễn chuyển
New York City, Oct 12, 2020