DỪNG BÊN RỪNG ĐÊM TUYẾT GIÁ (Robert Frost)
Stopping by Woods on a Snowy Evening
ROBERT FROST
Whose woods these are I think I know.
His house is in the village though;
He will not see me stopping here
To watch his woods fill up with snow.
My little horse must think it queer
To stop without a farmhouse near
Between the woods and frozen lake
The darkest evening of the year.
He gives his harness bells a shake
To ask if there is some mistake.
The only other sound’s the sweep
Of easy wind and downy flake.
The woods are lovely, dark and deep,
But I have promises to keep,
And miles to go before I sleep,
And miles to go before I sleep.
Tôi biết khu rừng thuộc về ai,
Cho dẫu nhà anh ở xóm này
Anh chẳng thấy tôi đang dừng lại
Để ngắm rừng anh phủ tuyết dày.
Chú ngựa nhỏ hẳn nhiều kinh ngạc
Phải dừng nơi không có cửa nhà
Giữa khu rừng hồ băng lạnh ngắt
Đêm tối vô cùng khó vượt qua.
Nó rung lục lạc như lên giọng
Liệu có điều gì bất ổn không
Tiếng gió êm hòa thêm tiếng động
Bông tuyết rơi đều như cảm thông.
Rừng dễ yêu, bóng đen bao phủ
Nhưng tôi đã quyết hứa giữ lòng
Nhiều dặm nữa trước khi giấc ngủ
Tôi phải đi vì không thể không.
Tony Nguyễn dịch
New York City, Jun 20, 2020