LÚC ANH LÌA BỎ (Lưu Hiểu Ba)
(Bản dịch 1)
Nói yêu em biết rồi lìa bỏ.
Buổi sáng mùa thu còn nhớ rõ,
Tay còng đau đi giữa mặt trời.
Anh bị giải về chốn viễn khơi,
Nơi rất lạ em không thể thấy.
Buổi sáng bình minh khi thức dậy,
Nhớ ánh mắt nhìn thiêu đốt ai.
Mỗi vết thương khô kín hình hài,
Lại xé nát tim này lần nữa.
Chịu được nổi sao nàng tiên nhỏ?
Khi lưỡi dao lìa bỏ đôi mình,
Để lại em đau đớn lặng thinh.
(Bản dịch 2)
Nói yêu em là điều rất khó,
biết sẽ có ngày anh lìa bỏ.
Sáng hôm nay dưới ánh mặt trời,
anh bị dẫn về chốn viễn khơi.
Em sẽ không bao giờ được thấy.
Mỗi sớm mai anh vừa thức dậy
nhớ ánh mắt nhìn thiêu đốt ai.
Những vết thương chưa kín hình hài,
lại xé rách lần này thêm nữa.
Anh ngạc nhiên chỉ còn than thở,
tấm thâm em bé nhỏ thế kia,
chịu làm sao nổi những cắt chia.
Những nhát dao phang lìa khắc nghiệt.
chỉ mỗi mình em cam chịu hết.
Tony Nguyễn dịch
New York City, Jun 20, 2020
我离去时–给睡梦中的霞
把心交给你时
我已离去
秋日的明净中
手铐的闪亮灼伤了阳光
我被带到很远
一个你找不到的地方
但你醒来后的目光
仍燃烧着我的背影
一次次结疤的伤口
总是一次次被撕裂
我惊叹,那么单薄的身体
怎么能承受如此突然而持久的痛
刀子折断时
你手握着利刃
晓波1996.12.21
Lúc anh lìa bỏ – Tặng Hà trong giấc mộng
Khi đem trái tim giao cho em
Là anh đã lìa bỏ em rồi
Trong tĩnh sáng của ngày thu
Tay còng, cháy bỏng vết thương dưới ánh mặt trời.
Anh bị giải đến nơi rất xa
Một địa phương em tìm không thấy
Chỉ có ánh mắt em sau khi tỉnh dậy
Vẫn còn thiêu đốt chiếc bóng sau lưng anh.
Mỗi lần, mỗi lần miệng vết thương kết thành sẹo
Chung quy là mỗi lần, mỗi lần bị xé rách ra.
Anh kinh ngạc thở than,
tấm thân lẻ loi mỏng manh dường ấy
Làm sao chịu được cái đau đột ngột kéo dài như vậy?
Vào lúc con dao cắt lìa hai ta
Lưỡi dao sắc em đã nắm lấy.
21-12-1996[Lưu] Hiểu Ba (Nguyễn Huệ Chi dịch)