CỬA KHÔNG KHÓA (Robert Frost)
The Lockless Door
Robert Frost
.
It went many years,
But at last, came a knock,
And I thought of the door
With no lock to lock.
.
I blew out the light,
I tip-toed the floor,
And raised both hands
In prayer to the door.
.
But the knock came again
My window was wide;
I climbed on the sill
And descended outside.
.
Back over the sill
I bade a “Come in”
To whoever the knock
At the door may have been.
.
So at a knock
I emptied my cage
To hide in the world
And alter with age.
Đã trôi qua nhiều năm
Rồi cũng có tiếng gõ,
Và tôi nghĩ về nó
Cửa không khóa bao giờ.
.
Tôi thổi tắt ngọn đèn,
Rón rén xuống sàn gỗ,
Và giơ hai tay lên
Cầu nguyện cánh cửa sổ.
.
Tiếng gõ lại đến nữa
Cửa sổ tôi rộng thinh;
Tôi leo lên ngưỡng cửa
Và xuống khỏi nhà mình.
.
Quay lại ngưỡng cửa đó,
Tôi ra hiệu “Mời vào”
Cho bất cứ ai gõ
Cửa không khoá không sao.
.
Vậy, tại một tiếng gõ
Tôi thoát cái lồng nhỏ
Giấu mình trong thế giới
Và thay đổi theo tuổi.
.
Tony Nguyễn dịch
NYC, July 09, 2022