HY VỌNG (Emily Dickinson)
Hope is the Thing with Feathers
Hope is the thing with feathers
That perches in the soul,
And sings the tune without the words,
And never stops at all,
And sweetest in the gale is heard;
And sore must be the storm
That could abash the little bird
That kept so many warm.
I’ve heard it in the chillest land
And on the strangest sea;
Yet, never, in extremity,
It asked a crumb of me.
Emily Dickinson
Hy vọng là loài mang lông vũ
Đậu trong khoảng vắng của linh hồn,
Và hát lên giai điệu vô ngôn,
Và không bao giờ ngưng nghỉ cả.
.
Và trong cơn lốc nghe ngọt quá;
Và đau thương phải là bão giông
Có thể làm bối rối chim non
Đã giữ ấm không còn run rẩy.
.
Tôi đã nghe tiếng ca loài ấy
Trong miền đất tột cùng giá băng
Và giữa đại dương rất lạ hoang;
Tuy nhiên, trên đỉnh cao khổ nạn,
Không bao giờ, một lần cũng chẳng,
Nó xin tôi dù mẩu bánh còm.
.
Nguyễn Tường chuyển ý
N.Y. June 20, 2016