TÌNH YÊU LẶNG LẼ
“Có một tình yêu lặng lẽ về,
Nhẹ nhàng như chiếc lá thu rơi.
Âm thầm rụng xuống lòng sâu thẳm,
Chạm khẽ đời nhau chẳng một lời.”
(Vũ Hy Triệu)
CÓ nhớ không em, đã một thời,
MỘT lần phiêu bạt ghé ngang chơi.
TÌNH tôi như bão từ đâu tới,
YÊU lắm nhưng không dám mở lời.
LẶNG nhìn em bước đi trong nắng,
LẼ ra tôi đã tặng dù che.
VỀ nhà nghĩ lại mình sao lãng,
NHẸ trách nhưng rôì vẫn nín khe.
NHÀNG, nhịp nhàng, chân em đạp xe,
NHƯ con nhền nhện vòng đan lưới.
CHIẾC xe đầm đẹp màu xanh mới,
LÁ phượng tôi nhầm với lá me.
THU ấy em vừa mười bảy tuổi,
RƠI vào tháng cuối rét đông về.
ÂM lịch hay Dương tôi bối rối,
THẦM bấm tay, lòng đau buốt tê.
RỤNG nhánh me già trên lối đi,
XUỐNG trước mặt em đúng kịp khi.
LÒNG tôi tự hỏi giờ sao nhỉ?
SÂU róm vài con vẫn bám ghì.
THẲM sâu màu mắt đen huyền dịu,
CHẠM ánh nhìn tôi sét trái mùa.
KHẼ cười tôi hỏi hình như líu:
ĐỜI bán không em, tôi muốn mua?
NHAU, biết quen nhau như vầy đó,
CHẲNG lời lãng mạn, chẳng văn chương.
MỘT đời tôi đã từng đây đó,
LỜI nói yêu chưa dịp tỏ tường.
Tony Nguyễn
Houston, Texas, Nov 25, 2023