Headlines

NGẢ ĐƯỜNG KHÔNG CHỌN (Robert Frost)

Giữa rừng cây, tôi người khách lạ,
Biết về đâu hai ngả phân vân!?
Mắt nhìn ngả lượn gần khóm lá,
Ngả đường kia, tôi đã đặt chân.

Biết đâu điều tốt hơn đang đợi,
Bởi cỏ xanh tươi mới lạ thường.
Thế nhưng đi ngày càng bước tới,
Có nét quen trên mỗi ngả đường.

Một sớm mai trên từng vạt cỏ,
Hai ngả đường chưa có dấu chân.
Tôi để ý ngả đường đã bỏ,
Những muốn đi qua đó một lần.

Lòng đắn đo, tần ngần tự hỏi,
Cách nào đây để tới con đường.
Điều này với ta thường khó nói,
Chuyện quay về thành nỗi vấn vương.

Tôi sẽ kể ngả đường chọn lựa,
Khi mái đầu trắng tựa màu sương.
Dẫu sao tôi chẳng thương tiếc nữa,
Thỏa niềm vui bước giữa ngả đường.

Tony Nguyễn dịch
New York City, Apr 18, 2012

The Road Not Taken

Two roads diverged in a yellow wood,
And sorry I could not travel both
And be one traveler, long I stood
And looked down one as far as I could
To where it bent in the undergrowth;

Then took the other, as just as fair,
And having perhaps the better claim
Because it was grassy and wanted wear,
Though as for that the passing there
Had worn them really about the same,

And both that morning equally lay
In leaves no step had trodden black.
Oh, I marked the first for another day!
Yet knowing how way leads on to way
I doubted if I should ever come back.

I shall be telling this with a sigh
Somewhere ages and ages hence:
Two roads diverged in a wood, and I,
I took the one less traveled by,
And that has made all the difference.

Robert Frost

Loading

Scroll To TOP