Sống ở đời
Cây không nghĩ cây sống dài muôn thuở
Người chẳng suy người sống thọ sống lâu
Cứ sân si toan tính bạc cả đầu
Mai thác xuống cũng một màu cỏ dại.
Sống ở đời hãy sống cho nhân ái
Chớ hận thù thêm chuốc lấy sầu vương
Nhân sinh như một bức hoạ vui buồn
Bao yêu ghét sẽ chất chồng trong ngực.
Người nhẫn tâm gieo ta bao niềm ác
Ta mỉm cười đừng chấp nhặt làm chi
Chớ hơn thua cay cú để làm gì
Bởi vốn dĩ mọi điều đều nhân quả.
Người khôn ngoan cứ nghĩ mình hà bá
Ta dại khờ nhưng thanh thản lương tâm
Cứ điềm nhiên lặng bước giữa vô thường
Bớt suy nghĩ sẽ thấy lòng bình lặng…
(Người Viết Thơ Đau)