BUỒN SẼ QUA, NÀO EM HÃY CƯỜI TƯƠI!
“Em nhớ hoài lời anh hứa ngày xưa
Bao ký ức vẫn chưa hề phai nhạt
Ngồi trú mưa thả hồn theo tiếng hát
Lòng xót xa lẫn khúc nhạc u buồn.”
(Tường Vy)
EM là em, vẫn xinh đẹp luôn luôn,
NHỚ rất rõ, bàn tay thuôn, ngón nhỏ.
HOÀI công anh, lời yêu chưa dám ngỏ
LỜI yêu thương, anh giữ đó, chờ khi…
ANH mong em nên chấp nhận giờ đi,
HỨA yêu anh, yêu những gì anh có.
NGÀY mới quen, tuổi em còn bé nhỏ,
XƯA mẹ cha thường làm khó yêu đương.
BAO lần anh đứng sẵn đợi sân trường,
KÝ vào tập lời yêu thương định gởi.
ỨC chế chờ em đạp xe vừa tới,
VẪN tần ngần không biết bởi vì sao.
CHƯA lần nào, nhớ chắc, một lần nào.
HỀ thật nhỉ, phí công bao đêm thức.
PHAI màu giấy và khô dần nét mực,
NHẠT nhoà bôi miền ký ức tiêu hao.
NGỒI hôm nay nhắc kỷ niệm năm nào,
TRÚ hàng cây, rồi ghé vào quán nước.
MƯA còn rơi, anh lòng thầm nguyện ước,
THẢ tâm tư, hai ta được lâu giờ.
HỒN đi hoang về cái thuở ban sơ,
THEO nhịp nhạc chân đong đưa phản xạ.
TIẾNG ca nữ trầm buồn nghe chán quá,
HÁT như đang diễn tả chính tâm tình.
LÒNG anh mơ viết lại chuyện riêng mình,
XÓT một nỗi cuộc tình chưa dứt khoát.
XA nhau dẫu kỷ niệm chưa mờ nhạt,
LẪN trong hồn niềm khao khát vu vơ.
KHÚC. tình ca anh sẽ chuyển từ thơ,
NHẠC réo rắt theo dây tơ nhún nhảy.
U uất cũ hoá niềm vui rực cháy,
BUỒN sẽ qua, nào em hãy cười tươi.
Tony Nguyễn
Houston, Texas, Jun 02, 2023